Hello

Welcome To BOLD

This Awesome Blogger Template is Brought To You By Bthemez, Downoad it Now
only at bthemez.com
Let's Sociaize

Our Sponsor

Vội vàng lấy chồng để rồi lại hoang mang

Kính chào anh chị! Đầu năm mới em xin gửi lời chúc sức khoẻ đến các anh chị, chúc chương trình ngày càng phát triển. Em năm nay 35 tuổi, em vừa lập gia đình 3 tháng tròn, với bao nhiêu đắn đo, phân vân và tâm trạng rối bời, em rất mong nhận được một lời khuyên từ anh chị.

Em sinh ra và lớn lên ở miền quê Miền Trung nắng gió, nhưng em được may mắn có gia đình hạnh phúc, khá giả, mẹ em là người bắc, bố tập kết ra Bắc từ nhỏ, sau giải phóng đưa cả gia đình về miền Trung. Em là con gái thứ 3 trong 4 anh chị em, bố em là người gia trưởng, hơi độc đoán, mẹ là người hiền lành cam chịu, tuy cuộc sống ban đầu sau giải phóng có khó khăn do bố mẹ đều là cán bộ Nhà nước nên chúng em được nuôi dạy ăn học đầy đủ.

Từ nhỏ em là đứa chịu thiệt thòi nhất trong nhà, trong 4 anh chị em, em không được xinh xắn, lanh lẹ, thân hình lại thấp bé, mẹ bảo thời mang thai con gia đình gặp khó khăn nên mẹ không ăn uống đủ chất. Em lớn lên với nhiều mặc cảm với bạn bè, với sự trêu chọc hơi quá của mọi người xung quanh… và rồi thời gian cũng khiến mọi chuyện qua đi. Vào trung học em được vào viện xoá đi 10 cái nốt ruồi to trên khuôn mặt nên sự tự ti cũng bớt đi phần nào nhưng nhút nhát, tự ái cao, nhanh tổn thương và cả sự chai lì đã trở thành bản tính con người em.

Học ra trường em vào làm ở cơ quan Nhà Nước được 4 năm rồi chuyển ra kinh doanh tự do cùng người chị ruột. Hai chị em cùng nhau làm dự án trồng cây sản xuất sản phẩm nhưng hình như không mấy suông sẻ, 8 năm làm cùng nhau Công ty khó khăn đầu ra sản phẩm, nên lúc nào cũng âm vốn, nhà cửa, xe cộ tài sản của chị bán hết, chúng em còn vay thêm trong ngoài, tình hình cũng không tiến triển gì, ngày ngày đối diện với nợ nần, các khoản vay của người thân khiến em gần như là cổ máy tính toán lấy chổ này đắp chổ kia qua ngày, đến lúc không chịu nổi em quyết định chạy trốn… bằng lấy chồng.

Em gặp anh qua mai mối, trước đây do em suy nghĩ sợ lập gia đình có con sẽ di truyền gen mình nên em không muốn, em sợ sự tổn thương…, gặp anh vào quảng thời gian khủng hoảng em cũng không suy nghĩ được nhiều hơn, trước áp lực hối thúc lấy chồng của gia đình, kinh doanh rơi vào bế tắc, gia đình nợ nần nguy cơ phá sản, em lấy chồng trong sự tiếc nuối của bạn bè và của cả gia đình.

Anh gần 46 tuổi, đã qua 1 lần đổ vỡ, đã chia tay 3 năm, có 2 đứa con, đứa con trai lớn ở cùng ba năm nay 15 tuổi, đứa gái bé 12 tuổi ở cùng mẹ. Anh kinh doanh tự do, gia đình thuộc tầng lớn bình dân, trước đây đông con nghèo khó nên 9 anh em không được học hành đến nơi, do cần cù chịu khó giờ anh em ai cũng có của ăn của để, anh thời trẻ kinh doanh gặp thời nên trở nên giàu có bất ngờ, không lâu sau đó bị thất bại, anh lại vươn lên gặp may mắn lần nữa và cũng không lâu sau gặp thất bại, lần này anh mất hết tất cả tài sản, người vợ đòi ly hôn. Gia đình tan vỡ, anh đem con về quê ở 1 năm sau đó nhờ anh em giúp đỡ vốn anh trở vào làm ở chổ cũ với ngành nghề mới do bạn bè tạo điều kiện đặt hàng gia công anh lại làm lên lại, giờ không giàu có như trước nhưng đủ nuôi bản thân và các con.

Thấy anh có ý chí nghị lực, tính thẳn thắng em cũng quý, sau hơn 1 năm quen nhau, anh bay đi bay về giữa SG và ĐN, chúng em quyết định đi đến hôn nhân. Sau khi cưới em vào ở cùng gia đình anh ở Miền Đông nam bộ với ý định sắp xếp em sẽ triển khai chi nhánh công ty ở SG rồi làm việc cuối tuần về nhưng mọi rắc rối đến liên tiếp sau hôn nhân. Cuộc sống chung, tính cách từng người khác nhau, không thể sống xa vợ, vợ chồng chung đụng làm việc, giao tiếp xã hội không có, người thân không…. em đang là người sống tự do giờ về trở thành nội trợ trong gia đình, vừa lo chồng vừa lo mối quan hệ con chồng, vừa các công việc không tên, vừa sắp xếp lại gia đình khiến em rối trong mớ bồng bông.

Anh là mẫu người thời trước đây, tính gia trưởng, rất nóng tính, chuyện đổ vỡ trước đây cũng ảnh hưởng đến tâm lý của anh rất nhiều, anh trở nên sống ích kỷ, và đề phòng mọi thứ, tính cách anh cũng tự mãn với bản thân nên em cũng khó trao đổi chia sẽ, chổ ở heo hút nên cứ cuối ngày lúc nào anh cũng ngồi uống 5-7 chai bia đã trở thành thói quen khó bỏ từ mấy năm nay. Sống cùng nhau gần hơn 1 tháng, 2 tháng còn lại em lấy cớ về quê và lên bàn giao công việc cũ, em đã sống trong sự chịu đựng, ép buộc bản thân vì không hiểu tính cách nhau và vì những tâm lý xáo trộn khi trãi qua cảm giác là tập hai của chồng.

Em nghe tiếng xì xào xung quanh, nghe đàm tiếu về mẹ ghẻ sẽ ác, thấy con chồng dè chừng với mình,… trước đây chị em cũng đổ vỡ 1 lần, có đứa con trai, em ở với cháu mấy năm liền, dì cháu hay tâm sự cùng nhau nên em hiểu sự tổn thương và mất mát của các con khi bố mẹ chia tay. Trước khi cưới, em cũng đã tìm hiểu nguyên nhân chia tay của chồng, em hiểu phần nào người vợ cũ của chồng phải chịu khi chồng thất bại mấy lần liên tiếp, rồi thiếu sự quan tâm nhau, chồng gia trưởng, nhưng có nghe vợ cũ có người khác nên em nghĩ chuyện cũng đã qua rồi, anh cũng bảo không thể hàn gắn được vì vợ cũ có người khác và không muốn lặp lại chuyện cũ.

Quả thật ở trong chăn mới biết chăn có rận, em cũng ân hận vì không gặp vợ cũ của chồng trước, chị vẫn sống vậy một mình nuôi con, hàng tháng chồng em vẫn gửi tiền học cho con, hôm tết dương lịch bé con có về ở cùng gia đình em vài ngày, em cũng cố gắng chăm sóc cháu, nhìn con bé em thương quá, cháu hoàn toàn tự lập, chồng em thương cháu lắm, tối nhìn anh ngủ ôm chặt cháu em hiểu anh cũng suy nghĩ nhiều lắm…..!! Em nằm cũng không ngủ được, suy nghĩ về 2 anh em quấn quýt bên nhau, suy nghĩ về sự thiệt thòi của 2 đứa, suy nghĩ về câu nói của cháu ruột em “ dì à, nếu biết ba mẹ sẽ chia tay, cháu ước đừng sinh ra cháu”. Em tạo mọi dịp để chồng em quan tâm hơn nữa đến các cháu xem như bù đắp phần nào.

Nhưng anh chị à, em cứ có cảm giác mình san sẻ mất đi sự yêu thương của người cha dành cho con, rồi em đã lớn tuổi, sinh con trong nay mai, liệu sự yêu thương của người cha có bị chia năm xẻ bảy, con bé còn quá nhỏ để hiểu tất cả mọi chuyện?? Có phải em đã gây thêm sự tổn thương cho đứa nhỏ???? Liệu em có phải là người chen vào giữa cắt đứt sự hàn gắn gia đình của các cháu?? Rồi con riêng con chung, và rồi con em khi sinh ra có chịu sự tổn thương tinh thần??!!Nói thật lòng, nếu biết trước vợ cũ của chồng chưa có người mới chẳng bao giờ em nghĩ sẽ lấy anh.

Anh chị à, em biết em đã có 1 quyết định vội vàng, em đã tự đưa mình vào rắc rối, chẳng bao giờ em nghĩ mình sẽ ở trong tình cảnh như thế này, em đã từng chứng kiến nên em luôn khuyên nhủ bản thân vậy mà…. Thật ở đời không biết được chữ ngờ. Giờ nói thật cùng anh chị em chẳng biết giữa anh ấy và em có yêu thương thật sự không hay là sự cứu cánh lẫn nhau trong lúc khủng hoảng. Em đã lên SG để làm lại, em cũng muốn có một thời gian suy nghĩ chính chắn hơn, ngày em lên đem theo con bé đưa đến cho mẹ nó, em về khóc sưng cả mắt, vậy mà chồng vẫn vô tâm chẳng hỏi han thăm hỏi câu nào,em cứ thui thủi một mình, cũng muốn chia sẻ cùng chồng nhưng quan điểm trái nhau nên em đành thôi sợ lại tranh cãi, em liệu có nắm giữ được?!

Khi bình tĩnh trở lại, em cũng sợ, sợ cha mẹ anh chị em buồn, sợ thiên hạ đàm tiếu… thì âu vợ chồng cũng là cái duyên thì cố… nhưng em phải có việc làm riêng và chủ động về kinh tế, nhưng chồng em không chịu, bắt em phải về làm cùng để ở gần nhau, chúng em lại cãi vả tranh luận, em cũng mệt mõi rồi anh chị à. Em phân tích sự buồn chán ở nhà nội trợ, sự phù hợp công việc, sự đam mê còn trong bản thân em vậy mà anh vẫn cho rằng em sai, em đang chạy theo hư vô,phụ nữ chồng con là đủ rồi.. càng tranh luận em càng thấy quan điểm sống của chúng em khác nhau quá, em biết lý lẽ của em sẽ không thuyết phục được vì anh là người trải đời, khi thua lý anh nói những câu từ khó nghe nên em cũng không muốn tranh luận tiếp.

Anh ra tối hậu thư cho em “ một là quay về không thì kết thúc” vì ở như vậy sẽ không còn tình cảm vợ chồng. (chỉ cách 100 cây số?!). Em phân vân lắm anh chị à, trong chuyện tình cảm em không mấy trải nghiệm, liệu em có nên níu giữ cho mình? Liệu sự níu giữ hôm nay có bền vững? Chia tay lúc này có gây nên cú sốc tinh thần cho chồng em rồi dẫn đến những tình tiết xấu hơn (sau đổ vỡ lần đầu anh có bị sốc tâm lý không kiểm soát hành vi lúc tức giận, chuyện sau này em mới biêt), anh cũng có doạ dẫm em vài lần, em cũng khiếp thật.

Đôi lúc em lại suy nghĩ, lúc này chưa có con giải quyết lúc này là tốt nhất chứ em không muốn sống ép buộc như vậy….cũng khổ cho cả hai!! Nhiều khi vài năm nữa gia đình họ sẽ hàn gắn lại tốt hơn hay đợi cho con bé lớn hơn chút nữa anh tìm kiếm người phù hợp hơn. Tuy dài dòng, nhưng em mong anh chị sẽ hiểu em, xin hãy cho em lời khuyên ( Hiện vợ chồng em vẫn chiến tranh lạnh, em vẫn tiếp tục làm công việc cũ). Em gái Phong Hà!

Em gái thân mến!



Em gái thân mến!

Cảm ơn em đã gửi tâm sự của mình tới chương trình. Tôi hiểu và chia sẻ với những khó khăn em đang gặp phải trong cuộc sống hôn nhân của mình.

Trong hôn nhân, giữa vợ chồng phải có sự dung hòa và thông hiểu lẫn nhau nhưng dường như cuộc hôn nhân của em lại không có điều này. Mỗi người đều có cái tôi của mình, nếu như không ai chịu hiểu ai, không chia sẻ và đôi khi là cả “nhún nhường” thì liệu rằng có có thể hạnh phúc được không? Em muốn làm điều em thích và chồng em cũng vậy thì xảy ra “chiến tranh lạnh” cũng là điều tất yếu. Chồng em là người hơn em rất nhiều tuổi, từng trải và thuộc thế hệ mà có rất nhiều khác biệt với thế hệ của em thế nhưng “trời không chịu đất thì đất phải chịu trời”, nếu như em biết “nạt mềm buộc chặt”, khéo léo tác động tới chồng thì rất có thể sự tình đã không đi đến như hiện nay. Tôi nói như vậy không phải là phê phán hay chê trách gì em bởi tôi hiểu rằng trong sjw việc này thì chồng em cũng là người có lỗi nhưng là người phụ nữ “xây tổ ấm” thì chính em cũng cần phải xem lại chính bản thân mình và những gì em đã lựa chọn, đã làm trong thời gian qua.

Mong muốn của em về một công việc ổn định, được tự lập,... là mong muốn chính đáng và không sai. Nhưng trong mối hoàn cảnh thì em nên có cách giải quyết phù hợp. Nếu như ngày trước em còn son rỗi thì việc đi xa hay buôn bán khắp nơi là hoàn toàn hợp lý, thế nhưng khi em đã lập gia đình thì liệu rằng việc em đi làm xa và ít khi về nhà như vậy có hợp lý hay không? Mối quan hệ ràng buộc vợ chồng không chỉ có kinh tế, trách nhiệm mà còn có cả những vấn đề về tình dục, về sự vun đắp tình cảm, chia sẻ, quan tâm, .... vậy khi em đi làm cách nhà 100km – khoảng cách không nhỏ chút nào em nhé, nhất là khi lại là vợ chồng son thì em có thể làm được những việc trên hay không? Đấy là chưa kể em còn rất ít khi về nhà hoặc tìm cách hạn chế việc về đó. “Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn”, nếu em muốn kinh doanh thì cũng có thể kinh doanh ở tại địa phương hay những nơi có khả năng phát triển sự nghiệp nhưng gần nhà, tức là em vừa có thể theo đuổi đam mê nhưng vẫn có đủ thời gian, điều kiện để chăm lo cho gia đình.

Có lẽ do quá vội vàng khi đồng ý lấy anh ấy nên em đã không có thời gian để nhìn rõ những vấn đề mình sẽ gặp phải khi kết hôn với một người đàn ông đã từng có vợ, đấy là mối quan hệ giữa em với con riêng của chồng. “Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng” là quan điểm không phải lúc nào cũng đúng bởi “mỗi cây mối hoa mỗi nhà mỗi cảnh”. Điều em đang lo sợ về tương lai không phải là không có lý nhưng nếu như em biets cách ứng xử, yêu thương con chồng như chính con đẻ của mình. Trong khi đó, với những gì đã xảy ra trong cuộc hôn nhân trước cộng với tính cách của chồng em thì em cũng hiểu rõ việc “gương vỡ lại lành” của vợ chồng anh ấy là điều rất khó, hầu như không thể xảy ra. Còn em thì lại rất thương các cháu, rơi lệ vì sự chia lý đó và liệu rằng người đến sau có thực sự yêu thương các con như em đã làm hay không? Vậy nên hãy dùng chính sự yêu thương tận sâu trong lòng em để nuôi dưỡng các con thì khi đó dù em không có công sinh thành thì cũng có công dưỡng dục. Tôi tin rằng với tình cảm chân thành mà em đã dành cho các con thì sau này tình cảm giữa các thành viên trong gia đình sẽ luôn luôn gắn kết.

Cuộc sống là sự đa dạng muôn màu và trong sự đa dạng đó chúng ta không thể đồi hỏi cái nào cũng đẹp, cũng theo ý của mình được vì vậy không thể cái gì cũng cầu toàn được em nhé.

Thân ái!

Share this:

ABOUTME

Hi all. This is deepak from Bthemez. We're providing content for Bold site and we’ve been in internet, social media and affiliate for too long time and its my profession. We are web designer & developer living India! What can I say, we are the best..

JOIN CONVERSATION

    Blogger Comment

0 comments:

Post a Comment